Cảm nghĩ ngày 20.11

1542709694 | 0 bình luận | 352 xem

Trong không khí tưng bừng dào dạt niềm vui của ngày nhà giáo Việt Nam, là một giáo viên Tiểu học - tôi thực sự xúc động trước những nghĩa cử, những ân tình mà toàn xã hội đã và đang dành cho những người Thầy.

       Với tinh thần "tôn sư trọng đạo" ngàn đời của đân tộc ta, các tầng lớp nhân dân đã mang đến cho chúng tôi những xúc cảm vô bờ. Đó là những tình cảm quý báu, là lý tưởng để cho chúng tôi cống hiến toàn bộ tri thức của mình cho sự nghiệp giáo dục.

Mỗi năm khi sắp đến 20 tháng 11 lòng tôi lại dâng lên những cảm xúc khó tả, đó là những cảm xúc mong nhớ, tiếc nuối về thời đi học đã qua, những kỷ niệm về Thầy Cô và những người bạn học đã mãi xa. Ngày 20 tháng 11 không chỉ là ngày để học trò có thể bày tỏ được tình cảm với Thầy Cô mà đây là dịp Thầy trò được gần gũi nhau hơn. Những tình cảm chân thành của học trò luôn là món quà có ý nghĩa nhất đối với chúng tôi. Có những em học sinh dù chúng tôi không còn dạy nữa nhưng vẫn luôn nhớ về Thầy Cô giáo cũ. Nhiều học sinh đi học nơi khác vẫn tìm tới các Thầy Cô giáo để chúc mừng, thăm hỏi nhân ngày nhà giáo Việt Nam. Những tình cảm đặc biệt này làm cho chúng tôi thực sự xúc động, thấy mình ấm lòng hơn những ánh mắt trong sáng, những câu nói vô tư hay sự lo lắng, quan tâm của các em học trò làm cho chúng tôi quên đi mệt mỏi của công việc, lo toan trong cuộc sống hàng ngày.

Nhân ngày này tôi rất muốn nhắn nhủ tới các bạn nhỏ thân yêu, đặc biệt là các bạn học sinh 2A10 – Trường Tiểu học Quốc tế Thăng Long của mình rằng: “chính các con là nguồn cảm hứng là động lực đến trường và thực hiện Công tác của người Thầy".

Bài viết: Cô giáo Bùi Lương

 

Xem thêm
Chat với chúng tôi
Đăng ký trực tuyến